Noah Baker chia sẻ về thiết kế áp phích và cách anh ấy tránh bị ‘mắc kẹt trong những cái hố thẩm mỹ’
Đối với nhà thiết kế có trụ sở tại New York, áp phích (posters) là một phương tiện hấp dẫn vì chúng phải truyền đạt thông tin: “Cốt lõi chúng là những phần của thiết kế đồ họa, không phải nghệ thuật.”
Khi It’s Nice That nói chuyện với nhà thiết kế đồ họa Noah Baker ở Brooklyn, anh ấy đã nói về việc bản thân cảm thấy ngột ngạt về mặt sáng tạo như thế nào sau khi tốt nghiệp khóa học thiết kế đồ họa tại trường đại học của mình. Giống như nhiều nhà thiết kế đang đối mặt với cùng một vấn đề, anh ấy quyết định theo đuổi các dự án tự do với hy vọng tìm thấy sự hài lòng về mặt sáng tạo. Kể từ đó, nhà thiết kế đã vận dụng kinh nghiệm sáng tạo rộng lớn của anh vào những thực hành độc lập của mình.
Noah đã kiên định theo đuổi thiết kế đồ họa kể từ khi chuyển từ khóa học nghệ thuật tại trường đại học. Anh ấy đã làm việc với một loạt các nhà thiết kế nặng ký, bao gồm cả Hassan Rahim và Bethany Heck, trong các dự án từ tiêu đề phim và nhận diện hình ảnh cho đến thiết kế áo phông. Cùng với tất cả những điều này, anh ấy đã phát triển niềm đam mê với áp phích. “Điều tôi thích khi thiết kế áp phích là, không giống như bìa album (đặc biệt là bìa album trong thế giới phát trực tuyến), chúng phải truyền đạt thông tin,” anh nói. “Chúng có thể mang tính thử nghiệm và bản brief (tóm tắt) thường khá cởi mở, nhưng cốt lõi của chúng là những phần thiết kế đồ họa, không phải nghệ thuật.”
Một trong những thiết kế yêu thích gần đây của Noah là áp phích cho dự án hợp tác của nhạc sĩ Avalon Emerson và Anunaku A+A. Sử dụng hình ảnh của nhiếp ảnh gia Sudan Suleika Mueller, anh ấy đã tạo nên thiết kế bằng cách “chồng cái này lên cái kia và áp phích được thiết kế từ đó (tất nhiên là sau nhiều phiên bản)”. Anh ấy cũng hào hứng không kém với loạt áp phích được sản xuất cho Jamie xx, một dự án đã đưa anh ấy ra khỏi vùng an toàn của mình. Như anh ấy giải thích, “Tôi muốn tạo ra thứ gì đó không có kết cấu và hiệu ứng, vì tôi đã dựa vào chúng quá nhiều.” Chính sự pha trộn bất ngờ giữa các hình thức tự nhiên và các mô hình hình học chặt chẽ hơn đã khiến tác phẩm của anh ấy trở nên mạnh mẽ. Xu hướng này có thể bắt nguồn từ tác phẩm của Noah cho Jamie xx, trong đó hình dạng và bố cục được lấy cảm hứng từ những chiếc xe tải sơn thủ công mà anh phát hiện trong chuyến đi gần đây tới Beirut.
Noah Baker: AD 93 Recordings (tạm dịch: Bản ghi âm năm 93 sau Công nguyên)
(Bản quyền © Noah Baker, 2021)Noah Baker: Machine Life – Public Records (tạm dịch: Đời sống máy móc – Bản ghi âm công khai)
(Bản quyền © Noah Baker, 2022)
Noah áp dụng phẩm chất tự do này vào mọi thứ anh ấy làm, đặc biệt là khi nói đến việc sử dụng kiểu chữ của anh ấy. “Kiểu chữ là thứ mà tôi luôn nghiên cứu sâu. Tôi cố gắng giữ một tâm trí cởi mở và không bị mắc kẹt trong những lỗ hổng thẩm mỹ nhất định,” anh lưu ý. “Gần đây, tôi thấy mình đang quay trở lại với những kiểu chữ cũ và cổ điển hơn.” Trong Machine Life, một áp phích được thực hiện cho Public Records có trụ sở tại New York, chúng tôi thấy sự tương phản giữa thử nghiệm với kiểu cổ điển và không phô trương.
Noah Baker: Jamie XX
(Bản quyền © Noah Baker, 2022)Noah Baker: Nowadays – Mister Sunday (tạm dịch: Ngày nay – Quý ông chủ nhật)
(Bản quyền © Noah Baker, 2022)Noah Baker: Jamie XX
(Bản quyền © Noah Baker, 2022)
Hiện tại, Noah có kế hoạch chọn lọc hơn một chút với các dự án mà anh ấy đảm nhận vì nhận ra mình muốn ưu tiên những thứ thực sự đáng giá. Noah nói: “Điều đó là cần thiết để tiết kiệm thời gian và năng lượng cho những điều quan trọng nhất trong công việc và cuộc sống.”
Bên cạnh việc luyện tập, tầm nhìn của Noah với tư cách là một nhà thiết kế cũng đã thay đổi, nghĩa là giờ đây anh ấy tự tin hơn trong việc thiết lập các ranh giới. “Tôi cũng không cảm thấy do dự khi nói ‘không’ như tôi đã làm cách đây một hoặc hai năm.”
Nếu hứng thú với những chia sẻ của nhà thiết kế đồ họa này, bạn có thể đọc thêm tại bài viết này.
Bài viết thực hiện bởi Roz Jones thuộc trang tin It’s Nice That
Dịch: May