Illustrator Kỳ Huỳnh: Dùng lý trí để tư duy sáng tạo
Giữa lý trí và cảm xúc, đâu mới là yếu tố quan trọng để tạo nên một tác phẩm chạm đến người xem? Và làm sao để cân bằng điều đó với phong cách cá nhân?
Hãy cùng iDesign lắng nghe chút chia sẻ của Kỳ Huỳnh – cô họa sĩ “dùng lý trí để tư duy sáng tạo” này nhé!
Facebook | Instagram | Behance
Artist’s playlist:
Con đường đến với minh họa…
Như các bạn họa sĩ khác, mình thích vẽ từ hồi còn rất nhỏ, chỉ tự vẽ chơi chứ không qua trường lớp.
Nhiều năm trước, lúc bìa sách nước ta bắt đầu được trau chuốt về phần minh họa, mình từng rất ngưỡng mộ những bìa sách đẹp và nghĩ thật tuyệt nếu tranh của mình cũng được sử dụng làm minh họa. Sau đó mình tham gia cuộc thi thiết kế bìa sách Beyond The Cover nhưng không được thứ hạng cao. Rồi cũng đã tìm và ứng tuyển vào các vị trí cộng tác viên minh họa cho một số nơi, nhưng tất cả đều không có hồi âm. Mình bắt đầu nản…
Trong lúc đó mạng xã hội ngày càng phát triển, trên facebook càng ngày càng xuất hiện nhiều bạn vẽ các phong cách khác nhau rất đẹp.
Mình phát hiện ra rất nhiều bạn trẻ trong nước quá tài năng, còn mình thì quá kém cỏi.
Càng ngày càng thấy bản thân không phù hợp để theo nghề vẽ và dần dần không vẽ gì nữa trong suốt khoảng 2 năm.
Bây giờ khi ngồi nhớ lại điều gì đã khiến mình vẽ lại sau một thời gian dài, mình nhớ ra là nhờ tranh của Don Dzon. Mình rất thích tranh của bạn. Mỗi lần ngắm lại càng muốn vẽ được như vậy và có ý nghĩ thôi thúc bản thân hãy vẽ ra những bức tranh như vậy đi. Thế rồi cuối cùng mình quyết tâm bắt đầu vẽ lại thật nghiêm túc.
Ngay lúc đó bất ngờ mình được giới thiệu vẽ minh họa cho bộ lịch của tổ chức phi lợi nhuận Ruy Băng Tím, không thù lao nhưng dự án rất ý nghĩa và là cơ hội đầu tiên để được trải nghiệm công việc vẽ minh họa mà mình mong muốn đã lâu. Cũng vào khoảng thời gian đó diễn ra cuộc thi Vẽ cùng thơ của NXB Kim Đồng, mình liền thử sức tham gia không ngờ đạt giải nhất chủ đề Mùa thu, tranh còn được in trong artbook rất đẹp. Đây xem như là hai sản phẩm đầu tay vượt ngoài mong đợi khi vừa mới quay trở lại vẽ. Sau một thời gian dài không vẽ, thật sự không nghĩ bản thân lại lên tay so với trước, nhất là về mặt ý tưởng được cải thiện rõ rệt, mình nghĩ nhất định là do tác dụng của việc ngắm tranh các bạn trong thời gian dài mà học hỏi được.
Sau giải thưởng Vẽ cùng thơ cho tới nay mình đã có cơ hội được cộng tác tiếp các dự án khác vớiNXB Kim Đồng. Ngoài ra mình cũng gửi đơn tự giới thiệu tới một vài nhà xuất bản khác và nhận được hồi âm tốt cùng những lời mời hợp tác. Tới nay tuy số dự án chưa phải là nhiều nhưng cũng xem như đã bước chân được vào nghề minh họa hằng mong muốn.
Có lẽ đáng quý nhất là khi nhìn lại các tác phẩm, tuy chưa nhiều nhưng những đứa con tinh thần của mình có thể mang lại lợi ích thiết thực cho các dự án, cho dù là những dự án nhỏ. Trong đó dự án khiến mình thích thú nhất chính là minh họa cho tuyển tập truyện ngắn thiếu nhi “Vườn yêu thương” (Tập 1, 2). Một dự án rất nhỏ thôi nhưng quá trình làm thì rất vui vì được vẽ rất nhiều kiểu nhân vật, nhiều cảm xúc và bối cảnh khác nhau cho từng câu truyện. Đây là một trong những dự án đầu tiên về minh họa truyện mà mình tham gia nên gặp khá nhiều khó khăn nhưng đã vượt qua được và học hỏi rất nhiều.
Dùng lý trí để tư duy sáng tạo
Khi vẽ, có lẽ giai đoạn chọn và phối màu là giai đoạn khó nhất nhưng cũng thú vị nhất. Mình bỏ khá nhiều thời gian vào quá trình thử phối các màu khác nhau cho tới khi ra được cảm giác muốn truyền tải. Có những lúc không vẽ ra được cũng bực nên nghỉ, đi giải trí một chút rồi quay lại tập trung thử thật nhiều phương án cho tới khi thấy ổn nhất.
Với mình, đã là tranh minh họa cho một nội dung/chủ đề nào đó thì ý tưởng thường thiên về lý trí nhiều hơn. Mỗi nội dung là một chủ đề mới, đôi khi phải vẽ những thứ chưa bao giờ vẽ, nên phải tìm hiểu và suy nghĩ bám vào nội dung thì mới ra được ý tưởng phù hợp. Chưa kể đến sắp xếp bố cục và phối màu đều cần giải quyết bằng lý trí. Tất nhiên cảm hứng càng nhiều thì tác phẩm sẽ càng sáng tạo hơn.Nhưng cảm hứng tới hay không mình không thể điều khiển được, nhất là trong phạm vi gò bó của đề tài thì điều này càng khó hơn.
Cho nên mình nghĩ đối với vẽ minh họa thì không thể lệ thuộc vào cảm hứng mà cần tập tư duy một cách sáng tạo, đây cũng là khác biệt lớn nhất và là điểm khó nhất của vẽ minh họa so với sáng tác tranh cá nhân.
Khi sáng tác tranh cá nhân thì vẽ tùy theo cảm hứng nhiều hơn vì được vẽ thứ mình thích, cảm xúc mình muốn biểu đạt, mọi thứ do mình quyết định.
Trái với vẽ vì công việc, khi vẽ tranh cá nhân, ý tưởng của mình luôn xuất phát từ cảm hứng. Cảm hứng đến ngẫu nhiên từ những gì bắt gặp hàng ngày ví dụ như cánh cửa màu đỏ hay ho mà mình đi ngang mỗi ngày, đàn bồ câu ở chỗ đứng đợi xe buýt, hay là lúc tự nhìn mình trong gương khi đang đánh răng… Những thứ muốn vẽ đó sẽ ở trong đầu cho đến khi có thời gian để dựa vào đó phát triển thành bức tranh hoàn chỉnh.
Một tác phẩm đẹp là khi đạt cả về chi tiết, bố cục, màu sắc. Nhưng tranh có phong cách riêng và mang nhiều cảm xúc mới để lại cho người xem ấn tượng nhiều hơn.Mình từng có thời gian dài loay hoay với việc vẽ cái gì thì mới độc lạ và đặc biệt nhưng kết quả không hài lòng lắm. Cho tới gần đây mới phát hiện ra lối vẽ mình nên theo là vẽ về những gì bình dị, gần gũi nhưng mang nhiều cảm xúc.
Cảm xúc trong tranh của mình đa phần không vui tươi mà thường sâu lắng, có khi khá u ám và buồn, nhưng mình lại thích nó như vậy, giống như nhiều người thích nghe nhạc buồn vậy đó.
Hy vọng bên cạnh công việc, mình sẽ có nhiều thời gian cho các tác phẩm riêng hơn :)
Hãy vẽ đơn giản vì bạn thích vẽ
Mình có tuổi nghề còn non trẻ, vừa xuất phát chưa bao lâu, không những con đường đến chuyên nghiệp còn rất xa mà xung quanh còn rất nhiều tài năng trẻ hơn giỏi hơn mình rất nhiều. Tuy vậy hiện tại mình không áp đặt mục tiêu gì quá cao với bản thân.
Chỉ mong giữ vững được niềm đam mê, niềm vui trong công việc, thấy mình tiến bộ lên từng ngày, như vậy là thành công rồi.
Cũng là một người đang cố gắng cải thiện kỹ năng, chưa có kinh nghiệm nhiều để nhắn nhủ ngoài việc gửi lời động viên với những ai đang theo đuổi con đường minh họa. Rằng hãy tiếp tục kiên trì, ai cũng từng có lúc chán nản, tự ti khi so sánh mình với những tài năng khác, nhưng quan trọng là đừng bỏ cuộc. Hãy vẽ đơn giản vì bạn thích vẽ, rồi một ngày nhìn lại bạn sẽ thấy công sức bỏ ra là xứng đáng!