Trào lưu hội họa Ấn tượng hay “những cuộc dạo chơi sắc màu”

Trường phái ấn tượng là trào lưu đầu tiên trong nghệ thuật thời kỳ hiện đại và có ảnh hưởng lớn đến sự phát triển nghệ thuật thế kỷ XX. Đóng vai trò là phong cách mang tính cách mạng nhất, trường phái ấn tượng đã dần dần thâm nhập vào dòng chảy nghệ thuật của Pháp nói riêng và thế giới nói chung.


Trường phái ấn tượng là gì?

Ấn tượng (tiếng Pháp: Impressionnisme; tiếng Anh: Impressionism) là một trào lưu nghệ thuật bắt đầu tại Paris (Pháp) vào cuối thế kỉ 19. Các họa sĩ ấn tượng không phải là một nhóm nghệ sĩ chính thức, mà là một tập thể các họa sĩ tìm kiếm sự công nhận cho các kỹ thuật sáng tạo và cách tiếp cận của họ trong việc sử dụng màu sắc trong nghệ thuật.

Trường phái ấn tượng đánh dấu bước tiến quan trọng của hội họa. Cái tên “Ấn tượng” do các nhà phê bình gọi theo một bức tranh nổi tiếng của Claude Monet – Impression, soleil levant (Ấn tượng mặt trời mọc).

Bức tranh Ấn tượng mặt trời mọc – Claude Monet

Sự ra đời của trường phái hội họa ấn tượng

Khoảng năm 1862, có những họa sĩ trẻ cho rằng nghệ thuật đã trở nên thô cứng do các quy tắc quá cứng nhắc được giảng dạy ở trường Mỹ thuật và họ tập hợp lại với nhau ở Paris cùng với Claude Monet. Được Eugène Boudin và Johan Barthold Jongkind hướng dẫn trong những năm 1850-1860, họ vẽ tranh ngoài trời, miêu tả những sự vật sống động, và tìm cách thu tóm những biểu hiện thoáng qua của bầu không khí xung quanh.

Tránh làm việc trong xưởng vẽ giúp họ rời xa những giá trị giả tạo ở nơi đó, các nghệ sĩ Ấn tượng thu nhận những cảm xúc thị giác từ phong cảnh, khiến cách vẽ ánh sáng của họ trở nên vô cùng sinh động và lung linh.

Mùa Xuân – Claude Monet

Các họa sĩ được đào tạo trong xưởng vẽ tư nhân hay tự do (xưởng vẽ Gleyre, trường Mỹ thuật Thụy Sĩ) và trao đổi ý tưởng ở quán cà phê Guerbois. Mỹ học ấn tượng, do William Turner bố cáo, tiếp nhận ảnh hưởng của Gustave Courbet và trường phái hiện thực. Các “môn đồ” tôn sùng Delacroix là người thử nghiệm trước họ sự phân chia sắc độ, các màu bổ túc và sự tương phản màu sắc. Họ cũng thăm dò những nguồn cảm hứng mới, bị ảnh hưởng bởi tranh khắc gỗ Nhật Bản và nhiếp ảnh mới được phát minh năm 1839.

Chiếc thuyền trong trận lũ tại cảng Marly – Alfred Sisley
Đường vào làng Voisins – Camile Pissarro

Trong suốt thế kỷ 19, Học viện Mỹ thuật là trụ cột của tổ chức nghệ thuật Pháp và là đơn vị tổ chức triển lãm hàng năm tại Salon de Paris. Bất kỳ tác phẩm mới nào thách thức những tiêu chuẩn này sẽ bị loại bỏ và nhiều người trong số các hoạ sĩ trẻ sáng tạo của trường phái Ấn tượng đã bị loại ra khỏi triển lãm này. Họ bị nhiều phòng trưng bày từ chối và bị coi là những kẻ “bôi bác”, dẫn đến cảnh sống trong khốn cùng khiến họ phải tìm cách thực hiện những cuộc triển lãm riêng. Buổi triễn lãm đầu tiên diễn ra ở Paris vào năm 1874 trong xưởng làm việc của nhà nhiếp ảnh Félix Nadar, đường Capucines. Vào dịp này, nhà báo Louis Leroy của tờ Charivari đã khai sinh từ “chủ nghĩa ấn tượng” bằng cách mỉa mai nhan đề bức tranh nổi tiếng “Ấn tượng, mặt trời mọc” của Claude Monet.

Bảy cuộc triển lãm khác nối tiếp nhau cho tới năm 1886. Từ thời điểm này nhóm bắt đầu chia nhỏ rồi tan rã. Từ những năm 1880-1890, phong trào lan toả đến các nghệ sĩ nước ngoài, nhưng chủ yếu là mở đường cho những phản ứng mỹ học phóng khoáng. Bất chấp thái độ phản đối của nhiều người, Émile Zola và nhà buôn tranh Paul Durand-Ruel ủng hộ hội họa Ấn tượng nay đã chuyển qua một thế giới êm ả trong đó không xuất hiện các khó khăn xã hội, chính trị và kinh tế của thời đại. Nhà báo và phê bình nghệ thuật Thédore Duret mua tranh và xuất bản quyển Lịch sử Ấn tượng vào năm 1904.

Mùa thu ở Argenteuil – Claude Monet
Hai vũ công trên sân khấu – Egar Degas
Claude Monet vẽ trong vườn –  Pierre Auguste Renoir
La Toilette – Henri Marie Raymond de Toulouse-Lautrec

Các họa sĩ tiêu biểu

Một vài họa sĩ trường phái Ấn tượng tiêu biểu có thể kể tới như: Mary Cassatt, Edgar Degas, Max Liebermann, Édouard Manet (tuy Manet không xem mình là một người thuộc phong trào), Claude Monet, Berthe Moríot, Camile Pissarro, Pierre Auguste Renoir, Alfred Sisley, Henri Marie Raymond de Toulouse-Lautrec,…

Các họa sĩ Vincent Van Gogh, Paul Cézanne, Paul Gauguin và Georges Seurat, mặc dù thấm đượm phong cách truyền thống của trường phái ấn tượng, nhưng họ đã đẩy ranh giới của trào lưu theo nhiều hướng sáng tạo khác nhau và đặt nền móng cho nghệ thuật thế kỷ XX. Để thuận tiện, những họa sĩ này được mệnh danh là họa sĩ “Hậu Ấn tượng”, nhưng ngoài ảnh hưởng của trường phái Ấn tượng, họ không có nhiều điểm chung. Van Gogh đưa nghệ thuật phát triển theo hướng chủ nghĩa Biểu hiện (Expressionism), Cézanne theo hướng trường phái Lập thể (Cubism), Gauguin và Seurat hướng tới trường phái Dã thú (Fauvism) và phong cách Phân điểm (Pointilism).


Đặc điểm của trường phái Ấn tượng

Những bức tranh thuộc trường phái Ấn tượng được vẽ bằng những nét cọ rõ ràng, pha trộn vô vàn màu với nhau và nhấn mạnh sự thay đổi và độ trong của ánh sáng bức tranh.

Bên hồ nước – Pierre Auguste Renoir
 Boulevard Montmartre vào ban đêm –  Camile Pissarro

Ý tưởng đáng chú ý trong trường phái này là: bức tranh được vẽ rất nhanh với mục đích là ghi lại một cách chính xác tổng quan của khung cảnh. Tiếp theo sau là thể hiện một cái nhìn mới, nhanh và không định kiến, khác với trường phái Hiện thực (Realism).

Vũ công và bó hoa – Edgar Degas – 1878
Hai chị em bên ban công – Pierre Auguste Renoir

Kỹ thuật vẽ tranh Ấn tượng

Các họa sĩ Ấn tượng hứng thú với sự phát triển đương đại trong lý thuyết màu sắc – đã giúp cho các nghiên cứu của họ trong việc hướng đến một phân tích chính xác hơn ảnh hưởng của màu sắc và ánh sáng trong tự nhiên. Họ từ bỏ các ý tưởng thông thường – như bóng của một đối tượng được vẽ từ màu sắc của đối tượng đó kết hợp thêm với một số màu nâu hoặc đen – thay vào đó, họ làm giàu bảng màu với ý tưởng rằng bóng của một đối tượng được chia thành những mảng màu bổ sung. Ví dụ, trong một bức tranh Ấn tượng, bóng của một quả cam có thể có một số nét màu xanh được vẽ vào để làm tăng sức sống.

Các họa sĩ tìm kiếm cách nắm bắt bầu không khí của một thời gian cụ thể trong ngày hay tác động của điều kiện thời tiết khác nhau lên phong cảnh. Để nắm bắt được những ảnh hưởng thoáng qua này, các họa sĩ phải vẽ một cách nhanh chóng.

Loạt tranh Rouen Cathedral – Claude Monet – vẽ dưới nhiều điều kiện ánh sáng khác nhau
Đường vào Versailes ở Louveciennes – Camile Pissarro – 1869
Bên bờ biển Langland – Alfred Sisley – 1887

Kỹ thuật ấn tượng này khiến họ mâu thuẫn với những người bảo thủ ở Viện cơ sở nghệ thuật Pháp – những người coi trọng màu sắc mờ ảo và chi tiết chính xác. Học viện đã không đánh giá cao sự tươi mát của những màu sắc trường phái ấn tượng và năng lượng của phong cách riêng được thể hiện một cách tự nhiên. Tuy nhiên, công chúng dần yêu thích sức sống của những kỹ thuật Ấn tượng giúp trường phái Ấn tượng đã phát triển thành phong trào phổ biến nhất trong lịch sử nghệ thuật.


Ảnh hưởng từ nhiếp ảnh

Thời điểm này, nhiếp ảnh đang trong giai đoạn đầu của sự phát triển. Vì thường có sự khác biệt giữa những gì nhiếp ảnh gia nhìn thấy trong ống ngắm máy ảnh và những gì thực sự xuất hiện trên âm bản, các nhiếp ảnh gia sẽ cắt xén hình ảnh để cải thiện bố cục. Điều này dẫn đến một số cách sắp xếp không bình thường, đặc biệt là những sự vật ở rìa bức ảnh. Một số nghệ sĩ Ấn tượng, như Degas trong tác phẩm Four Dancers (Bốn vũ công) đã chấp nhận các tác động không đối xứng của việc cắt xén và biến nó thành một đặc điểm nổi bật trong tác phẩm mình.

Bốn vũ công – Edgar Degas – 1900

Theo truyền thống, các họa sĩ thực hiện tác phẩm với đường nét, hình dáng, sắc thái, màu sắc được sắp xếp theo cách dẫn dắt người xem hướng đến tâm điểm của bức tranh. Đây là khu vực quan trọng nhất của bức tranh và thường nằm ở vị trí trung tâm. Một tác phẩm sẽ bị xem là xấu nếu nền hoặc cạnh của bức tranh làm giảm giá trị của tiêu điểm. Thế nhưng, những hoạ sĩ Ấn tượng đã phá vỡ quy tắc này.

Đua thuyền ở Molesey – Alfred Sisley – 1874
Đồi Jalais – Camile Pissarro
Pont Argenteuil – Claude Monet
Germain Hilaire – Edgar Degas

Điểm chung dễ nhận thấy trong tranh các họa sĩ Ấn tượng là ánh sáng dàn trải khắp không gian chứ không tập trung vào trọng tâm của bức tranh.


Ảnh hưởng từ tranh khắc gỗ Nhật Bản

Các mẫu thiết kế táo bạo của tranh khắc gỗ Nhật Bản phổ biến ở Pháp thời đó cũng gây một ảnh hưởng đến các họa sĩ Ấn tượng. Cách sắp xếp không đối xứng, tương phản giữa những vùng màu phẳng và các mảng hoa văn phức tạp – một cấu trúc bố cục mà các họa sĩ Ấn tượng có thể sử dụng để phát triển những ý tưởng của mình về màu sắc. Có thể thấy điều này rất rõ qua tranh của Van Gogh – danh họa nổi tiếng của hội họa hậu ấn tượng.

Bức chân dung thứ hai vẽ Pere Tanguy – Vincent Van Gogh 
Hoa hạnh nhân – Vincent Van Gogh  – 1890

Tranh phong cảnh được vẽ trực tiếp ngoài trời

Các họa sĩ trường phái ấn tượng là nhóm họa sĩ đầu tiên dám nắm bắt không khí phong cảnh ngoài trời. Điều này một phần là do sự ra đời của sơn ống – lần đầu tiên cho phép các họa sĩ gói gọn các thiết bị vẽ của mình chỉ trong một chiếc hộp. Họ cũng cần phải vẽ ngoài trời vì quan tâm đến tác động của ánh sáng đối với màu sắc trong tự nhiên. Do đó cảnh quan, cả trong thị trấn và vùng nông thôn, đã trở thành đối tượng tự nhiên và có ảnh hưởng nhất đối với họa sĩ Ấn tượng.

Bữa trưa trên bãi cỏ – Claude Monet
Hai phụ nữ nói chuyện bên bờ biển – Camile Pissarro
Bữa ăn trưa trên thuyền – Pierre Auguste Renoir

Trường phái Ấn tượng và tranh tĩnh vật

Tranh tĩnh vật không mấy phổ biến với các họa sĩ ấn tượng, chủ yếu vì nó không phải là một đối tượng “plein air” (ngoài trời) phù hợp để nắm bắt chất lượng ánh sáng và màu sắc. Tuy nhiên có một vài ví dụ nổi bật như tác phẩm Fruit of the Midi của Renoir – trái cây và rau quả được chọn lựa cẩn thận để tạo ra một loạt các màu sắc rực rỡ trải dài trên quang phổ ấn tượng.

Fruit of the Midi – Pierre Auguste Renoir

Nguồn: designs.vn


Cùng tác giả

#Tag

ấn tượng claude monet george seurat hiện đại hội hoạ nghệ thuật paul gauguin trào lưu

iDesign Must-try

Liệu Công nghệ có phục vụ Nghệ thuật hay không? - (Phần 3)
Liệu Công nghệ có phục vụ Nghệ thuật hay không? - (Phần 3)
Có thật là ta sắp tiến tới một thời đại không gian-thời gian mới, nơi những sản phẩm của ta sẽ hoàn toàn mang tính chân thực, đưa người xem…
Liệu Công nghệ có phục vụ Nghệ thuật hay không? (Phần 2)
Liệu Công nghệ có phục vụ Nghệ thuật hay không? (Phần 2)
Hiện nay, một số nền tảng cho phép người dùng số hóa và quốc tế hoá thị trường nghệ thuật.
Liệu Công nghệ có phục vụ Nghệ thuật hay không? (Phần 1)
Liệu Công nghệ có phục vụ Nghệ thuật hay không? (Phần 1)
Ngày nay, sự xuất hiện của nhiều loại công nghệ mới đã góp phần không nhỏ trong việc thay đổi mối quan hệ của ta với nghệ thuật.
Cách Công nghệ dần thay đổi Thế giới Nghệ thuật - (Phần 2)
Cách Công nghệ dần thay đổi Thế giới Nghệ thuật - (Phần 2)
Tìm hiểu chi tiết hơn về các tác phẩm nghệ thuật ứng dụng công nghệ trong khuôn khổ triển lãm Nghệ thuật Kỹ thuật số nổi bật của thời đại…
Cách Công nghệ dần thay đổi Thế giới Nghệ thuật (Phần 1)
Cách Công nghệ dần thay đổi Thế giới Nghệ thuật (Phần 1)
“Tất cả chúng ta đều mong đợi xem việc áp dụng công nghệ hiện tại trong nghệ thuật sẽ mở ra những cánh cửa nào. Dù tương lai có ra…
Nghệ thuật và Công nghệ: Cùng tồn tại và phát triển
Nghệ thuật và Công nghệ: Cùng tồn tại và phát triển
Sự xuất hiện của công nghệ số trong quá trình sáng tạo nghệ thuật chưa bao giờ mạnh mẽ như lúc này. Nhưng, tận dụng hay loại bỏ, đâu mới…