Tác phẩm truyện tranh lột tả những trạng thái cảm xúc đời thường
“Về cá nhân, điều mà tôi cảm thấy thích thú về phương tiện truyền thông xã hội là cách nó tác động khiến cho tương tác xã hội trở nên phức tạp hơn.”
Chúng ta đều nhận thấy rằng, Instagram đang thay đổi quá trình tạo ra và tiếp thu văn hóa giao tiếp bằng hình ảnh. Điều này đặc biệt đúng khi xét đến lĩnh vực truyện tranh và tác phẩm nghệ thuật. Hãy lấy nhà minh họa và làm phim hoạt hình tại Leipzig Max Baitinger làm ví dụ: Cho đến thời điểm hiện tại, những tác phẩm của ông đều mang hơi thở đồng quê. Từ khi xuất bản phần truyện Instagram có tên Fine Thanks, ông luôn là một cá nhân cống hiến hết mình và ứng dụng khung hình vuông, dù trong lĩnh vực in ấn hay online.
“Tôi chưa từng thử sức với vai trò của một nhà làm truyện tranh ngắn, vì thế tôi xem đây là cơ hội để bản thân có thể làm quen với phương pháp kể chuyện mới mẻ và nhanh chóng hơn,” ông chia sẻ. Phần khung hình vuông giúp ông định hình mạch kể chuyện; và mối tương quan thấp thoáng với Instagram cho thấy ông bắt đầu xem xét cách giao tiếp cảm xúc sao cho rành mạch và nhất quán.
Trong quá trình vẽ những phần tranh biếm họa và phân bổ thời gian suy nghĩ về đặc thù của những platform, phương tiện truyền thông xã hội trở thành yếu tố nổi bật trong phong cách nghệ thuật của ông. Alright là một bộ sưu tập với các tác phẩm từ nhiều quyển sách và trên trang blog cá nhân liên quan đến chủ đề tương tác xã hội, online và offline. Những câu chuyện nội hàm biến hóa đa dạng nhưng không liên kết chặt chẽ với nhau, mô tả một nhân vật cao và gầy tên P.
Những tác phẩm của Baitinger được liên kết bởi sự tập trung thể hiện các trạng thái lưng chừng; anh đặt tên chúng với những sự thể hiện giữa các câu chữ như “Well then…” hoặc “So…” Alright, “then” là một từ chuyển ý trong giao tiếp, đồng thời là phương tiện xác định cảm xúc lưng chừng, không quá tốt cũng không quá tiêu cực. Những dãy màu trong bộ sưu tập giống như trạng thái cảm xúc lẫn lộn, không tồn tại ở online hoặc offline, tượng trưng cho những khoảnh khắc “lơ lửng” trong cuộc sống hằng ngày. Alright mô tả nhân vật P kì lạ ngồi trong một căn phòng, tay bấm điện thoại và hành động vô cùng khó hiểu. Một tin nhắn đến và anh nhanh chóng lướt đi để nó rơi vào hư không – ở đây độc giả sẽ có cơ hội suy ngẫm về thông điệp ngầm định.
“Về cá nhân, điều mà tôi lấy làm thích thú về phương tiện truyền thông xã hội là cách nó tác động khiến cho tương tác xã hội trở nên phức tạp hơn,” Baitinger nói. “Nó cho thấy quá trình giao tiếp trong đời thực mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Đó là lý do khiến tôi tạo ra các tác phẩm về chủ đề này.“
Ở phần truyện thứ 2, P ngồi ở nhà một mình, không làm gì khác ngoài việc tương tác với chiếc máy tính trong khoảng thời gian tựa như mọi việc đang bị trì hoãn. Một trang web cứ liên tục hỏi rằng liệu anh có phải là một chú robot. Anh cố gắng thuyết phục nó rằng bản thân không phải, sau đó đứng dậy vươn vai và chạm lấy mũi chân mình. Sau đó câu chuyện kết thúc.
“Nhân vật không buồn tẻ vì chỉ có một mình, anh cảm thấy hoàn toàn ổn với điều đó,” Baitinger chia sẻ. “Tôi không tập trung khai thác về mạch truyện mà chú ý đến việc tìm ra mạch cảm xúc trong tác phẩm.” Trong lúc chuyển hướng tập trung vào những khoảnh khắc hằng ngày của xã hội hiện đại, Baitinger đã tìm ra phần cảm xúc và cách mà những khoảnh khắc tưởng chừng như vô vị nhưng lại chứa đựng nhiều điều nếu chúng ta đủ kiên nhẫn dừng chân lại một chút để ngẫm nghĩ.
Tác giả: Madeleine Morley
Người dịch: Đáo
Nguồn: Eye on Design