‘Adventure Time’: Đế chế của người hướng nội

Loạt phim hoạt hình Adventure Time đã đi đến hồi kết sau 10 mùa phim với tập “Come Along with Me” – cũng là bài hát kết phim quen thuộc của mỗi tập phim.

Làm thế nào mà một người đàn ông thích ở nhà ăn pizza và chơi game hơn là giao tiếp như Pendleton Ward lại có thể tạo nên một bộ phim như thể “phê thuốc” như thế? Để tỏ lòng yêu quý với Adventure Time, hãy cùng iDesign đến với một bài viết từ năm 2014 về Pendleton Ward – khi anh quyết định từ bỏ vị trí điều hành dự án Adventure Time để trở thành một nghệ sĩ storyboard và viết kịch bản đơn thuần.


Minh họa bởi Pen Ward

Người người đến với Los Angeles để có được những trải nghiệm như Pendleton Ward – cha đẻ của loạt phim Adenture Time: Chuẩn bị phải vào xe hơi sống sau hai năm đến Los Angeles thì ba năm sau đó, anh sở hữu một trong những cú hit lớn nhất trên truyền hình: loạt phim hoạt hình siêu thực chủ đề hậu tận thế với một đế chế các sản phẩm ăn theo, 14 triệu lượt người xem mỗi tuần, 17 triệu lượt theo dõi trên Facebook (tính đến năm 2014) và vô số những lời tán dương.

Nghe có vẻ hay ho đúng không?

Hay ho với ai chứ Pendleton Ward thì không, vị anh hùng của Adventure Time trong 3 năm đã phải tạo nên 176 tập phim dài 11 phút dàn trải không chỉ là nhân vật mà còn là không gian, cốt truyện, các thực tại song song và cả câu chuyện gốc.

“Mỗi ngày đều nặng nề bởi việc phải thỏa thuận với mọi người,” Ward nói trong khi đang ngồi trên bàn làm việc ở Burbank, California, tòa nhà Cartoon Network.

Một tô ngũ cốc Fruity Pebbles đã “4 ngày tuổi” nằm thờ ơ nơi khuỷu tay anh, sữa cạn gần hết chỉ còn lại những vệt cầu vồng dính trên mép tô.

“Bạn héo hon khi dành ra một nguồn năng lượng và thì giờ khổng lồ mà bạn vốn không có để làm thứ gì đó thật đỉnh, thật đáng đồng tiền bát gạo.” Anh nói. 

Chiếc nón kết đỏ đội ngược che đi đỉnh đầu của anh; chiếc áo sơ mi ca rô được gài tận cổ phủ lên thân hình mũm mĩm; gương mặt đầy râu và tóc như một tấm khiên sẵn sàng ngăn cản bất cứ thứ gì dám xâm phạm vào thế giới riêng tư trong đầu anh. “Đó chính là con quái thú của một chương trình truyền hình. Chương trình càng nổi tiếng thì càng bị lệ thuộc vào những thứ như thế – ví dụ như các sản phẩm ăn theo, games và mọi thứ – chúng ngày càng phức tạp hơn.”

Chân dung Pendleton Ward

Và thế là Ward thú nhận rằng vào một ngày nọ trong mùa thứ 5 của loạt phim, không hề thông báo trước với người hâm mộ, anh đã:

“Tôi từ bỏ vì nó khiến tôi phát khùng.” Anh nói rằng điều này không hề đáng buồn hay thất vọng, mà hoàn toàn nhẹ nhõm. “Với tôi, có một cuộc sống tươi vui quan trọng hơn việc phải quản lý dự án này và ráng làm cho nó luôn luôn tuyệt vời.”

Thế là anh lùi một bước từ việc điều hành dự án Adventure Time để đơn giản trở thành một trong những người viết kịch bản và nghệ sĩ storyboard của bộ phim.

Khi được hỏi liệu có bao giờ anh muốn tạo nên một chương trình truyền hình khác, Ward trả lời vô cùng kinh hãi:

“Không, không bao giờ. Chuyện đó nghe như một cơn ác mộng vậy!”

Điều đó không khiến Ward thành một kẻ bạc bẽo. Việc đứng mũi chịu sào cho một series đình đám nằm trong top 10 trò chơi nổi bật trên cửa hàng ứng dụng, có hẳn một bộ truyện tranh bán được trăm ngàn bản và gần 1000 loại sản phẩm ăn theo không nằm trong DNA của Ward. Anh thà ở nhà tắt đèn, đóng rèm chơi điện tử và ăn pizza còn hơn.

Vậy đó! Làm thế quái nào mà một trong những nhân vật hướng nội nhất của Hollywood lại có thể tạo ra một chương trình truyền hình sâu sắc hơn bất cứ thứ gì khác trên ti vi, kết nối từ trẻ con, thiếu niên cho đến người lớn như thế? Adventure Time có vẻ như là một chương trình hoạt hình dành cho trẻ em với nội dung tập trung vào cuộc phiêu lưu của hai người bạn thân không cùng giống loài, hành nghề anh hùng tự do là cậu bé loài người Finn và chú chó Jake. Nó trở thành một trong những chương trình truyền hình huyền thoại có lượng người hâm mộ ở độ tuổi trưởng thành khổng lồ. Điều này có lẽ là vì thế giới của Adventure Time tràn đầy sáng tạo, nhiều người nghĩ rằng để tạo ra những thứ như thế, bạn hẳn phải đang phê thuốc (nhưng Ward nói rằng anh không hề dùng chúng).

Tom Kenny – diễn viên lồng tiếng cho vai phản diện đầy xúc cảm – Vua Băng (Ice King), đã thấy rằng Ward đưa rất nhiều phần của bản thân mình vào nhân vật này. Vua Băng từng là một giáo sư khảo cổ học tràn đầy tình yêu tên Simon. Simon đeo một cặp kính Trotsky trông giống hệt Ward. Nhưng một ngày nọ trong hành trình của mình, ông có được sức mạnh lạ thường – bao gồm khả năng bay, tạo ra băng và cả một bộ râu khổng lồ. Đồng thời ông cũng trở nên lạc lối, ái kỷ, nguy hiểm và loạn thần.

“Tôi đoán cách mà Vua Băng nhận thức về sự điên loạn và những thứ vuột khỏi kiểm soát của bản thân cũng giống như việc điều hành một chương trình truyền hình thế này,” Kenny nói. “Tôi chắc rằng Pen đã cảm thấy như thể thực tại bị vuột mất vì anh ấy là người toàn quyền điều khiển mọi thứ. Đôi khi nó là một gánh nặng và khiến bạn ước gì mọi thứ đơn giản hơn.”

Gần đây, Ward đăng ký một lớp học cải thiện vì anh nghĩ rằng nó sẽ giúp mình xao nhãng. Nhưng hóa ra, những gì họ làm là khiến anh bất an hơn.

“Tôi không nghĩ rằng mình có một tá những rào cản như thế cho đến khi tham gia lớp học đó. Và tôi như kiểu, ‘Quao, cái lớp này bắt mình phải thoát ra khỏi vùng an toàn’. Nhưng tôi nhận ra là mình yêu vùng an toàn của mình. Tôi dành rất nhiều thời gian để dựng nên vùng an toàn đó. Nó thật quý giá, tôi yêu nó và muốn có nó.”

Vậy Ward đang cố bảo vệ bản thân mình khỏi điều gì?

Anh lạc lối khi cố tìm hiểu điều đó: Tất cả những gì anh biết là anh thà bị cô lập, giống như Vua Băng còn hơn. “Việc khao khát được hòa đồng, đi chơi với những người dễ thương, khiến họ nghĩ rằng mình cũng dễ thương, chẳng có tí ý nghĩa nào với tôi.”

Cuối cùng, sự cô lập thường chiến thắng. “Đó dĩ nhiên là những cơn phiền muộn thông thường,” anh thừa nhận, trông có vẻ không thoải mái trong văn phòng mà mỗi ngóc ngách đều được lấp đầy với hình ảnh và sản phẩm của một thế giới tưởng tượng trị giá hàng triệu đô la trên thương trường.

“Nó là thế đó. Tôi không biết nữa, cuộc chiến của mọi người đều giống nhau.”

Ward của tuổi 32 chưa bao giờ cảm thấy mình có thể hòa đồng. Lớn lên ở San Antonio, là em út trong 3 anh em, anh luôn cảm thấy bơ vơ ngay cả trong chính cộng đồng của mình. “Khi còn là một đứa trẻ, tôi đã nhận thức rằng mình phải cố hòa đồng và đừng trở nên lạc quẻ quá,” anh nhớ lại. “Tôi thích việc khám phá xem mọi người làm việc thế nào. Tôi có một cuốn sổ tay để ghi chú về mọi người, cũng là để tìm cách tán gái nữa…” anh chợt ngắc ngứ rồi liền chấn chỉnh lại. “Kiểu như con gái thường thích gì và tại sao tôi lại thích con gái?”

Khi còn nhỏ, Ward chưa từng được gặp cha mình. Anh được nuôi dạy bởi mẹ – Bettie, con gái của một chủ trại nuôi súc vật và bán dầu ở Texas. Bà từng là thành viên trong nhóm nhạc Steve Miller, hát với Joe Ely và trình diễn rock nhạc kịch tại sân khấu Broadway nhỏ trước khi trở thành một nghệ sĩ thị giác. Bà khuyến khích sự sáng tạo của Ward từ lớp 1. Khi ấy, anh đã tự làm những cuốn sổ flip book từ giấy ghi chú của mẹ.

Nếu Ice King là phần tối trong con người Ward, thì Finn – nhân vật chính 16 tuổi của Adventure Time chính là phần sáng của anh. Điều khiến Finn trở thành một nhân vật vô cùng hấp dẫn chính là sự ngây ngô và trái tim hiền lành của cậu. Cậu luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè cũng như hết mình đi giải cứu công chúa. Ngay cả những lỗi lầm cũng đến từ ý định tốt đẹp với sự thuần khiết tuyệt đối.

“Tôi là một đứa trẻ rất nhạy cảm,” Ward nhớ lại, mô tả về một đứa trẻ không ngẫu nhiên mà giống với Finn. “Tôi nhớ rằng khi còn nhỏ mình rất yêu việc đặt đầu lên bờ vai ai đó cho đến khi họ nói rằng tôi thật kì lạ.”

Ngoài việc thích chơi game Dungeons & Dragons và coi The Simpsons – hai thứ có ảnh hưởng lớn nhất đến Adventure Time – Ward cũng bị ám ảnh bởi việc trở thành một người tốt. Khi bạn hoặc anh em của mình bị chơi xấu, anh sẽ mách với họ. Cũng như khi lớn lên, anh quyên góp tiền để cứu những cánh rừng nhiệt đới và vẫn mơ ước để trở thành “anh hùng” của tổ chức Hòa bình xanh.

“Tôi mập mạp từ nhỏ, cắt tóc hình cái tô và có một đôi giày trượt,” anh tiếp tục. “Tôi sẽ bỏ mấy tấm bài ma thuật trong cặp rồi trượt giày xuống tiệm truyện tranh. Thế đó, nó rất ngượng nghịu.”

Cuối cùng, Ward cũng tìm được một nơi mà những đứa trẻ ngượng nghịu có thể hòa nhập nếu nó có tài năng: Viện nghệ thuật California, hay còn gọi là CalArts. Ward gặp được một nhóm các nghệ sĩ và nhà hoạt họa cùng chia sẻ với mình niềm đam mê hoạt hình và truyện tranh. “Lúc đó, phim của anh ấy là một trong những bộ nhộn nhất từng được làm,” nhà sản xuất Adam Muto – bạn học của Ward, cũng là người đã mang anh đến với dòng truyện tranh thay thế (alternative comic) nhớ lại. Về sau, Ward mang Muto về với vai trò là một nghệ sĩ storyboard và sau khi rút khỏi Adventure Time, anh biến Muto trở thành người thay thế vị trí của mình.

Khi một trong những bộ phim của Ward được duyệt vào buổi diễn cuối năm ở CalArts, một nhà sản xuất ở studio hoạt hình độc lập Frederator đã nhìn thấy và rất ấn tượng. Không lâu sau đó Ward bắt đầu được làm những bộ phim ngắn cho chương trình Random! Cartoons của Frederator cho kênh truyền hình Nickelodeon cùng với những người bạn của mình ở CalArts. Một trong số đó là bộ phim ngắn dài 7 phút mang tên Adventure Time bất ngờ thu được hơn 3 triệu lượt xem trên Youtube trong vòng một năm sau khi được ra mắt năm 2007. Thế nhưng Nickelodeon lại từ chối việc biến bộ phim ngắn này của Ward thành một loạt phim. Thông qua một người bạn khác ở CalArts, Ward được thuê để làm việc cho bộ phim Marvelous Misadventures of Flapjack của Cartoon Network, đây cũng là nơi anh được “bật đèn xanh” cho loạt phim Adventure Time vào năm 2008, dù phải thay đổi một số chi tiết để làm hài lòng những người điều hành ở đây, như việc tạo ra cho Finn và Jake một mái nhà thay vì để họ làm những kẻ lang thang sống trong lều như dự định ban đầu.

“Nếu không được chọn, tôi có thể sẽ chuyển đến Trung Tây nước Mỹ và có một căn hộ giá rẻ,” Ward nói. “Tôi sẽ làm một thằng cha nhìn mặt hàng xóm bằng kính viễn vọng, mua pizza và để một cái biển trên cửa ghi là ‘Cứ để pizza ngoài cửa.’ Nhưng tôi đã bị đặt vào một tình thế mà mình phải duy trì thái độ hòa đồng với xã hội.”

Tuy nhiên sự thành công của chương trình không hề thay đổi lối sống từ thời sinh viên của Ward. Đến tận năm học cuối, anh vẫn tiếp tục sống tại Burbank cùng bốn người bạn cùng phòng. Trong các bữa tối và sự kiện xã hội, anh thích được ngồi vẽ hơn là giao tiếp và gọi việc vẽ vời là “chiếc chăn ấm áp có thể mang đi bất cứ đâu”. Trong khi rất nhiều người ở Los Angeles tập tành thiền tịnh hay yoga, anh nói rằng: “Tôi thường ra tiệm truyện tranh vì thích thư giãn bằng cách nghe mấy tên dị dị tranh luận về mấy thứ dị dị.”

Khi lùi một bước với Adventure Time, Ward đang tìm kiếm một thử thách sáng tạo mới. Anh muốn viết nên một bộ phim dài cho Adventure Time và tạo nên một video game nguyên bản cho nó. Nhưng anh không hề vội vã với những dự định này đâu nhé!

“Dù sắp tới là gì, tôi chỉ muốn não mình thật hạnh phúc khi làm nó,” anh nói. “Trạng thái não của tôi là thứ quan trọng nhất. Tôi chỉ có thể làm việc trong giới hạn mà não của mình cho phép.”

Một ví dụ về những gì não của anh cho phép đó là Ward cho tôi xem một vài bản thảo trắng đen phim ngắn mà anh làm cùng bạn mình mang tên Animation Pals. “Tôi yêu mấy thứ như thế này,” Ward nói. “Đây là điều thỏa mãn nhất tôi từng làm sau một thời gian dài vì một nửa của phim là do tôi tự làm hoàn toàn.”

Anh thở dài và nhìn xuống chiếc bụng to. “Thật tốt khi được buồn ngủ và làm những thứ thế này,” anh nói. “Đó là gốc rễ của những thứ tôi muốn làm. Tự mình tạo nên mọi thứ và ngủ suốt.”

Tác giả: Neil Strauss
Nguồn:
 rollingstone
Ban biên tập iDesign

Đọc toàn bộ series “Tua Phim” tại đây.

Cùng tác giả

#Tag

adam muto adventure time cartoon network Pendleton Ward tua phim

iDesign Must-try

Phía sau những khung hình nên thơ như tranh vẽ của phim hoạt hình Luca (Pixar)
Phía sau những khung hình nên thơ như tranh vẽ của phim hoạt hình Luca (Pixar)
Trong khi hầu hết các phim hoạt hình cố gắng mang lại vẻ ngoài chân thực cho các nhân vật và bối cảnh, mục tiêu của những người đứng sau…
Loạt phim ngắn nêu bật thực trạng vô gia cư trong thời đại Covid
Loạt phim ngắn nêu bật thực trạng vô gia cư trong thời đại Covid
Isy và Leigh Anderson là một cặp đôi làm việc ở Manchester với cái tên “Photography by Anderson.” Bộ đôi từng đoạt giải thưởng chuyên về chụp ảnh chân dung…
Những điều cần biết về liên hoan phim Cannes 2021 trước ngày khai màn
Những điều cần biết về liên hoan phim Cannes 2021 trước ngày khai màn
Sau khi liên hoan phim năm 2020 bị huỷ bỏ vì đại dịch, ngày hội điện ảnh sẽ trở lại vào tháng 7 này tại Cannes. Hãy cùng tìm hiểu…
‘Tàn Thể: Tiền truyện’ - Đấng tối cao hay phần tăm tối của loài người?
‘Tàn Thể: Tiền truyện’ - Đấng tối cao hay phần tăm tối của loài người?
Tàn Thể: Tiền truyện là phim hoạt hình ngắn được DeeDee Annimation Studio phát hành vào đầu năm 2019. Tàn thể được giới thiệu với tham vọng thiết lập một…
The Devil Wears Prada tròn 15 tuổi: Khám phá 15 bộ phim tiêu biểu về giới thời trang
The Devil Wears Prada tròn 15 tuổi: Khám phá 15 bộ phim tiêu biểu về giới thời trang
Thấm thoắt đã 15 năm trôi qua từ ngày The Devil Wears Prada ra mắt và trở thành tượng đài của những bộ phim mang đề tài thời trang. Hãy…
5 nhân vật mắc bệnh tâm lý gây ám ảnh nhất trong vài thập kỷ qua
5 nhân vật mắc bệnh tâm lý gây ám ảnh nhất trong vài thập kỷ qua
Dù sắm vai chính diện hay phản diện, những nhân vật có mang trong mình căn bệnh tâm lý ám ảnh luôn có một sức hút đối với khán giả.…