Lược sử về “Knolling” hay là chụp ảnh từ trên cao
Chủ đề chụp ảnh từ trên cao (overhead photography) đã lan truyền rất nhanh trong cộng đồng những người yêu thích chụp ảnh, mỗi ngày có hàng nghìn tấm ảnh được tải lên mạng xã hội và sử dụng những hashtag phổ biến để mọi người tìm thấy nó. Đó thật sự là một “sân chơi” thú vị dành cho người chụp và cả những trải nghiệm vui vẻ dành cho người xem. Tuy vậy, trong lượng ảnh khổng lồ ấy có bao nhiêu tấm ảnh xứng đáng được nhận đánh giá cao thật sự? Đấy có phải là tất cả những gì chúng ta có thể khai thác từ overhead photography không? Và quan trọng là cách thức chụp ảnh ấy bắt nguồn từ khi nào và vì sao lại thu hút người ta đến thế.
Thực sự thì flat lay photography đã tồn tại trong lĩnh vực nhiếp ảnh gần 30 năm. Với cách thức trình bày đẹp mắt, sạch sẽ, phong cách này giúp cho các đối tượng vật mẫu nổi bật hơn khi background được tối giản và hạn chế các vật phụ họa khác đáng kể. Đây thật sự là một phong cách hình ảnh mang lại cảm giác khá tốt cho thị giác. Với flat lay, điều kiện chụp ảnh của bạn đơn giản đến mức chỉ có bánh macaroon và một mặt bàn phẳng thì cũng có thể sản xuất ra một tấm ảnh flat lay đẹp hoàn hảo. Bởi yếu tố tiên quyết của phong cách này chính là tự nhiên, bề mặt phẳng với bố cục làm nổi chủ thể, nền sạch sẽ không nhiều chi tiết. Có thể nói phong cách này đã làm hài lòng chúng ta khi không có quá nhiều yếu tố tác động đến ảnh, hạn chế sự khác biệt so với vật thật bên ngoài thực tế.
Phong cách chụp ảnh flat lay còn được đặt một “nickname” khá đáng yêu là “knolling” (quỳ), ý nói đến kỹ thuật chụp khi luôn sắp xếp và đặt góc chụp 90° từ phía trên. Biệt danh “knolling” xuất phát từ một người bảo quản cửa hàng đồ nội thất của kiến trúc sư Frank Gehry. Vào thời điểm năm 1987 khi Gehry đang thiết kế đồ nội thất cho Knoll và người giám sát Andrew Kromelow đi lang thang trong cửa hàng sau khi đóng cửa, ông tìm kiếm và thu thập bất kỳ công cụ nào bị bỏ lại. Thay vì nhanh chóng đặt các công cụ trở lại vị trí cũ thì ông lại sắp xếp chúng lên bề mặt phẳng với mỗi vật được chỉ định một vị trí riêng biệt. Ông gọi đây là “knolling” bởi vì nó gợi cho ông những góc độ trong đồ nội thất của Florence Knoll.
Nội thất được trưng bày ở Knoll.com
Một thời gian ngắn sau khi Andrew Kromelow đặt ra thuật ngữ knolling, một nghệ sĩ kiêm nhà điêu khắc Tom Sachs – người đã từng làm việc với Frank Gehry, đã biến kĩ thuật ít được biết đến này trở thành điều có ý nghĩa hơn.
Với sự nổi lên của Internet và mạng xã hội, knolling đã trở thành tiêu chuẩn để trưng bày mọi thứ từ vật liệu DIY, đến các thành phần công thức, thiết kế bàn và tất nhiên là các sản phẩm cần bán.
Chúng ta cũng đã thấy knolling kết hợp các đối tượng có hình dạng và kích thước đa dạng, không thể tự đặt cho vị trí 90° và do đó xu hướng lại tiếp tục biến đổi. Năm 1987, các ảnh nền có màu trung tính từng được xem là tiêu chuẩn không phổ biến nữa, người ta bắt đầu tạo ra những hình nền đầy màu sắc, nơi mà bất cứ thứ gì cũng có thể đặt lên chụp ảnh.
Andrew Kromelow cho rằng knolling cần có sự đối xứng và các vật thể phải được nhìn thấy trực diện. Nhưng trong thời hiện đại, knolling đã trở thành một phong cách sống mà ở đó, những tấm ảnh flat lay cá tính phần nào nói lên lối sống của người chụp.
Dưới đây là một số ảnh flat lay được giới thiệu bởi tác giả Caitlin Kelch:
Ảnh bìa: Simply Jessica Marie
Tác giả: Caitlin Kelch
Người dịch: Lynnette Dinh
Nguồn: Designponge