Không gian ký ức Hà Nội trong tranh của Trần Nam Long
Trần Nam Long vĩnh viễn đánh mất thính lực sau một trận ốm khi mới một tuổi. Vài năm sau, em nhận chẩn đoán bị tự kỷ thể tăng động ở mức nặng. Em còn có dị tật ở chân và từng phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật.
Khiếm thính đã tước đi khả năng nghe và nói của Long, nhưng bù lại, em có thể lắng nghe bằng mắt và nói ra bằng tranh. Long đi lại khó khăn, nhưng mẹ đã trở thành đôi chân để em có thể bước ra ngoài. Có thể căn bệnh tự kỷ khiến em khó tập trung trong những thao tác đời sống đơn giản hàng ngày, nhưng em lại có sự tập trung khác thường khi vẽ.
Phố Hà Nội của Long, hay thành phố của Long, qua thế giới quan hồn nhiên của em hiện ra trong trẻo, yên tĩnh, nhưng không thiếu đi nét lãng đãng, thanh nhã cố hữu. Những ngôi nhà cổ trên phố Tô Hiến Thành, Trần Xuân Soạn, Phan Huy Chú, Trần Hưng Đạo, Đặng Tất,… hay khu tập thể D14 Phương Mai, tập thể A12 Tôn Thất Tùng, như những không gian ký ức Hà Nội được Long khắc họa và bảo lưu một cách cẩn thận nơi thời gian ngừng lại.
Biên tập: 19August