Ông lão 73 tuổi và niềm đam mê cây không có điểm dừng
“Ông ấy đã di chuyển mấy cái dây phơi quần áo của tôi tới ba lần rồi đấy và còn bảo tôi rằng “chúng ta chẳng cần đến mấy cái dây phơi ấy”. Cuối cùng thì tôi cũng không chịu nổi nữa mà phải đứng lên đấu tranh. Tôi phải giữ lại mấy cái dây phơi của mình chứ!”
Barry Kable là một ông lão đã về hưu sau vài chục năm lăn lộn trong ngành vận tải và xây dựng. Rời xa buồng lái và những con đường, ông cũng như nhiều người già khác chọn cây cối làm thú vui điền viên. Nhưng có vẻ ông đã phát huy sở thích này của mình “hơi quá” – như chính ông tự nhận.
Kể về cơ duyên đến với sở thích của mình, ông Barry nói:
“Hầu như cả đời mình tôi đều có công việc kinh doanh riêng, chủ yếu trong ngành vận tải. Khoảng 20 năm trước, bà Ann vợ tôi muốn có nhà lưới để trồng mấy loại dương xỉ. Khi trò chuyện với người thợ đang làm nhà lưới cho vợ mình tôi biết công ty anh ta đang muốn nhượng lại công việc kinh doanh.
Vậy là tôi dần rút khỏi ngành vận tải và chuyển sang xây dựng nhà lưới. Đó là khi tôi bắt đầu hứng thú với cây cối. Phần lớn nhà lưới tôi thi công là dùng để trồng lan nên lan là loài đầu tiên tôi bắt tay vào trồng. Sau đó là họ dứa và các loài cây khác.”
Khi xây dựng nhà lưới cho một khách hàng, ông được tặng cây lan đầu tiên. Và đó cũng chính hạt giống cho cái nghiệp mà ông Barry hiện đang theo đuổi. Ông tự nhận mình là người luôn tìm kiếm những điều mới lạ và cơ hội mới.
“Mọi người thường nói giờ đây chẳng còn nhiều cơ hội trong cuộc sống nữa. Tất nhiên là còn chứ. Cơ hội lướt qua cuộc đời bạn mỗi ngày chỉ là bạn có nhận ra và nắm giữ chúng hay không thôi.”
Barry Kable
Ông Barry có tới tám nhà lưới trong khu vườn của mình. Trong đó là hàng nghìn cây lan và nhiều loài cây, hoa khác. Với ông, những mầm cây này không còn chỉ là một thú vui tuổi già mà đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời mình. Ông Barry thích chăm sóc những chậu cây và chờ đợi chúng ra hoa.
“Cây cối cho tôi mục đích sống khi về hưu. Tôi thường thấy vài người trong cộng đồng trồng lan nói thế này ‘Tôi sẽ chẳng mua giò lan này đâu vì phải mất đến 5 năm nữa nó mới nở hoa. Có khi lúc đó tôi chẳng còn ở đây nữa.’ Tôi không nghĩ vậy. Tại sao không biến những bông hoa ấy thành mục đích để sống tiếp. Tôi chẳng ngại gì việc mua một giò lan 15 năm sau mới nở hoa. Nó sẽ cho tôi lí do để bước tiếp.”
Khu nhà lưới của ông Barry còn chứa vô số sản phẩm do chính ông sáng chế cho việc làm mát, làm ấm và nuôi trồng. Ông không gắn mình với một cách nghĩ hay cách làm duy nhất mà sẽ thỏa sức tìm tòi cây cối, các ý tưởng, giải pháp cho tới khi tìm ra thứ phù hợp với mình nhất.
“Những người nông dân thường hay dạy con cháu kiến thức thông thường và cả sáng chế nữa. Nếu cách này không dùng được thì tìm cách khác thôi. Nhờ đó bạn sẽ tìm ra những cách tốt hơn hoặc khác hơn để làm một việc.”
Ông Barry khá nổi tiếng trong giới trồng lan và cây họ dứa ở Australia. Các loài cây và hoa của ông thường đạt được giải cao trong nhiều cuộc thi. Barry tham gia khoảng 10 -12 hội nhóm về cây cối mà chính ông cũng không nhớ chính xác nổi số lượng. Ông hiện đang làm chủ tịch của hai hội về hoa lan, chủ tịch hội Bromeliad tại Queensland…
Thế nhưng ông chưa từng coi mình là chuyên gia mà vẫn khiêm tốn nhận mình là một kẻ làm vườn như bao người khác. “Tôi chẳng phải bậc thầy hay chuyên gia gì hết. Họ nói tôi là người trồng cây giỏi. Tôi không giỏi lắm đâu, chỉ giống mọi người làm vườn khác thôi. Tất nhiên khi tham dự triển lãm cây, hoa thì tôi chỉ mang những cây tốt nhất đi thôi. Còn nếu mọi người tới nhà tôi thì sẽ thấy cả mấy cây kém hơn nữa. Tôi cũng bình thường như bao người thôi. Tôi cũng làm chết kha khá cây rồi đấy chứ.”
Tôi chỉ là kẻ ngốc dám dấn thân và thử nghiệm.
G
Sở thích cây cối của ông Barry đã chiếm trọn cuộc đời ông và cả vợ ông nữa. Ông chia sẻ: “Vợ tôi không quá ham mê cây cối nhưng bà ấy ủng hộ tôi hết lòng. Bà ấy đang là thư kí cho hai trong số những tổ chức tôi tham gia. Và nếu có ai gọi đến muốn tìm hiểu về bộ sưu tập của tôi thì chính Ann sẽ lên kế hoạch và ghi chú lại những lịch ấy vì bà ấy biết tôi sẽ đồng ý với bất kì yêu cầu nào mà không chú ý quá nhiều. Có khi lại đồng ý những lịch trùng nhau ấy chứ. Không có bà ấy thì tôi chẳng biết phải làm sao.”
Còn bà Ann, vợ ông, thì “phàn nàn” về đam mê của ông chồng như sau: “Tôi không còn gọi đó là sở thích nữa. Nó đã trở thành đam mê rồi. Lúc đầu ông ấy chỉ dành một chút thời gian cho chúng thôi nhưng con người Barry là vậy, làm gì cũng phải làm tốt nhất có thể. Ông ấy đã di chuyển mấy cái dây phơi quần áo của tôi tới ba lần rồi đấy và còn bảo tôi rằng ‘chúng ta chẳng cần đến mấy cái dây phơi ấy’. Cuối cùng thì tôi cũng không chịu nổi nữa mà phải đứng lên đấu tranh. Tôi phải giữ lại mấy cái dây phơi của mình chứ!”
“Một khi bạn đã có điều kiện trồng thích hợp và những điều kiện thuận lợi thì bạn có thể tạo ra những điều kì diệu bằng cách lai giống chúng hay đơn giản chỉ là ngắm nhìn cây và hoa mà thôi. Mỗi năm bạn sẽ nhận được phần thưởng tuyệt vời là những bông hoa tuyệt đẹp mà chính mình đã chăm sóc ra.”
K
Nguồn: The Plant Hunter và Gardening Australia
Biên dịch: Xanh Va
Ảnh: The Plant Hunter