Khoảnh khắc điện ảnh - Một buổi phỏng vấn cùng Dan Root

Đằng sau công việc của một nhà nhiếp ảnh luôn có nhiều hơn một câu chuyện để kể. Bên cạnh công việc trả lương của mình, những nghệ sĩ luôn có thêm các dự án cá nhân để khám phá phong cách thể hiện mới cho bản thân.

Tương tự như trường hợp của Dan Root, nhà nhiếp ảnh chuyên về cuộc sống, văn hoá, và những pha hành động thể thao, các tác phẩm cá nhân và hình ảnh mà ông chia sẻ trên trang VSCO của mình lại thể hiện những khía cạnh hoàn toàn khác. Chúng tôi phỏng vấn Dan Root về sự nghiệp nhiếp ảnh 30 năm, về việc ông bắt đầu như thế nào, và làm sao ông luôn giữ cho bản thân tràn đầy cảm hứng.

 

VSCO – Ông đã bắt đầu chụp hình từ khi nào và ra sao?

Dan Root – Khi tôi tròn tám tuổi, cha tôi đã mua một công ty nhỏ cung cấp dịch vụ cho thuê thiết bị nghe nhìn ở trung tâm Los Angeles. Văn phòng của ông bao gồm một phòng tối, đầy những khay, cuộn phim đang rửa và thùng, còn có cả máy phóng ảnh nữa. Tôi luôn thích thú nhìn ngắm những bức ảnh khi còn bé, và căn phòng tối đó hấp dẫn đến mức khiến tôi thuyết phục cha mình cho phép sử dụng máy ảnh phim Mamiya/Sekor 500 DTL của ông.

Tôi dùng chiếc máy khi đi đến những sự kiện thể thao hay đêm diễn nhạc rock trong suốt thời niên thiếu. Tôi đã tự dạy mình cách tráng phim và in ảnh trắng đen từ sách của Eastman Kodak. Ngay sau đó tôi trở thành nhiếp ảnh gia của gia đình. Khi chúng tôi trở về từ chuyến cắm trại trên bãi biển, cha và tôi còn dự định làm một màn trình chiếu trên nền nhạc. Đó là thời điểm trước cả khi máy ảnh kỹ thuật số tồn tại. Tôi chụp chủ yếu bằng Kodachrome, Ektachrome, và Tri-X.

VSCO – Những bức ảnh của ông trên VSCO mang đậm hơi hướng điện ảnh, thường chỉ có duy nhất một người làm chủ thể trong những tấm hình. Điều này có dụng ý gì không?

Dan Root  – Rất nhiều những tác phẩm của tôi trên VSCO hoàn toàn không có người, hoặc chỉ có duy nhất một người, và điều này hoàn toàn là cố ý. Đây là kết quả của việc tôi là người sống nội tâm. Tôi cảm thấy mình thoải mái nhất khi ở trong những tình huống một-đối-một. Thêm nữa, đa số công việc của tôi thường phải chụp nhóm người đang chơi thể thao hoặc trong một hình thức vận động nào đó, nên tôi thích sự giản đơn của việc chỉ có một người trong khung hình.

Giống như Ansel Adams, người luôn có những tác phẩm khiến tôi kinh ngạc thuở còn thơ bé, bạn sẽ thấy rằng tôi có xu hướng đặt mình vào góc nhìn của một nhiếp ảnh gia phong cảnh và vận dụng điều đó cho hầu hết những hoàn cảnh tôi gặp.

Về chất điện ảnh trong những tác phẩm tự do của mình trên VSCO, rất ngẫu nhiên khi tôi bị thu hút bởi dạng xử lý hậu kỳ với những tấm hình iPhone của mình. Khi mới bắt đầu sử dụng VSCO, tôi đã thử nghịch ngợm với rất nhiều những bộ lọc, và tôi yêu cái vẻ ngoài và cảm giác mà những gam màu điện ảnh mang lại và những tuỳ chỉnh giúp mang đến cảm xúc ấy, ví dụ như fade tool chẳng hạn. Khi tôi sử dụng phong cách này, chúng giúp thể hiện cảm xúc ngay lúc tôi nhìn vào khung cảnh, khiến tôi cảm thấy rằng ánh sáng điện ảnh là phù hợp nhất với bản thân mình. Điều đó giống như tìm thấy được một giai điệu của bài hát khiến bạn thấy ấm áp và dễ chịu vậy.

 

 

VSCO – Nguyên do nào đã mang ông đến với nhiếp ảnh?

Dan Root  – Tôi bị chứng khó đọc nhẹ (tôi có đọc đúng tên không nhỉ?), vậy nên đọc và viết luôn luôn là một thử thách lớn đối với tôi. Tôi không thể vẽ, sơn, hay nặn tượng. Thậm chí tôi không thể làm bất cứ một thay đổi nhỏ nào xung quanh căn nhà mà không có vài nỗi lo âu đi kèm. Lúc trước tôi thường nghĩ rằng mình là một người khó sáng tạo.

Khi còn là một cậu nhóc, tôi đã bị mê hoặc bởi những bức ảnh chụp. Trên bàn phòng khách của bạn thân nhất của ba mẹ tôi, nơi mà tôi dành rất nhiều thời gian ở đó thuở nhỏ, có một cuốn sách ảnh rất tuyệt vời. Xuất bản lần đầu tiên năm 1955, cuốn sách được đặt tên The Family of Man. Cuốn sách bao gồm 503 tấm ảnh được Edward Steichen lựa chọn kỹ càng từ 273 nhiếp ảnh gia trên khắp thế giới. Đó là lúc mà tôi bắt đầu bị ám ảnh bởi hai nhà nhiếp ảnh hoàn toàn đối lập nhau, Henri Cartier-Bresson and Ansel Adams. Thứ tôi nhìn thấy trong hai người là khả năng diệu kỳ khi nắm bắt những khoảnh khắc đẹp đẽ của con người và tự nhiên.

 

VSCO – Nhiếp ảnh đã trở thành một hình thức tự hoạ của ông như thế nào?

Dan Root  – Với tôi, nhiếp ảnh như một ngôn ngữ đặc biệt mà tôi có thể sử dụng để thể hiện cho mọi người thấy những thứ làm tôi rung động tận sâu thẳm bên trong. Tôi thích chụp ảnh để bắt lại những khoảnh khắc khiến tôi cảm thấy mình kết nối với bên ngoài, và chính khoảnh khắc đó nói rằng, đây là những gì tôi nhìn thấy hôm nay trong cuộc đời mình, trong thời điểm này, trong chính không gian này, gây một cảm giác thật sự mạnh mẽ buộc tôi phải chụp lại và đem nó về nhà và chia sẻ với tất cả mọi người.

VSCO – Chụp ảnh vì thú vui đơn thuần và cho bản thân mình đóng vai trò như thế nào trong cuộc sống của ông?

Dan Root – Nhiếp ảnh để tận hưởng đơn thuần và để thể hiện bản thân mình có ý nghĩa rất lớn đối với tôi. Đó là lý do vì sao tôi chụp rất nhiều trên chiếc iPhone của mình khi không phải tác nghiệp. Đối với tôi, iPhone tương tự như một cuốn sổ ghi chép của người thiết kế đồ hoạ, hay một tập phác thảo của người hoạ sĩ. Có cơ hội hằng ngày được chụp ảnh cá nhân bất cứ nơi đâu vào bất cứ thời gian nào, đem đến cho tôi rất nhiều niềm vui, cũng hạnh phúc như khi tôi làm việc với khách hàng vậy.

 

VSCO – Ông đã chụp ảnh chuyên nghiệp được bao lâu rồi?

Dan Root  – Tôi đã ở trong ngành công nghiệp nhiếp ảnh dưới nhiều hình thức trong hơn 30 năm. Tôi bắt đầu là một phóng viên ảnh trong 7 năm. Sau đó tôi bỏ toà soạn báo và nhiếp ảnh cùng một lúc để trở lại trường và học lấy bằng Thạc sĩ Quản trị Kinh doanh nhằm dấn thân vào một ngành thương mại hoàn toàn xa lạ với một người bạn cũ.

Mọi chuyện không thành, rồi thì, tôi không thể kiếm được một công việc nào với tấm bằng nọ, nên tôi đã nhận một công việc ở công ty truyền thông đa phương tiện nhỏ ở Portland, Oregon, nơi mà tôi chụp ảnh, hỗ trợ sản xuất và thiết kế những bản trình chiếu đa hình ảnh cỡ lớn cho những công ty tầm cỡ để diễn thuyết nội bộ. Tôi làm vị trí đó chừng 15 năm trước khi trở thành nhiếp ảnh tự do 12 năm trước. Tôi cũng từng chụp phim và chuyển dần sang kỹ thuật số khi giá của những máy ảnh DSLR trở nên phải chăng hơn.

 

Nguồn: http://vsco.co/

Cùng tác giả

#Tag

nhiếp ảnh phỏng vấn

iDesign Must-try

Các tác phẩm sắp đặt môi trường tạm thời lấy cảm hứng từ ‘những ham muốn đối lập của con người’ 
Các tác phẩm sắp đặt môi trường tạm thời lấy cảm hứng từ ‘những ham muốn đối lập của con người’ 
Những tấm vải tuyn thanh tao với chuyển động ma mị trên đồng cỏ và dưới những tán cây được ghi lại trong những bức ảnh mới nhất của Thomas…
ca’talks #04: Haiku thị giác - Hợp lưu nghệ thuật Đông-Tây
ca’talks #04: Haiku thị giác - Hợp lưu nghệ thuật Đông-Tây
Ngày 30/09/2023 tại Toong Hoàng Đạo Thuý, Tầng 2, Tòa 25T2, Hoàng Đạo Thúy, Hà Nội sẽ diển ra buổi thảo luận về chủ đề “Haiku thị giác” từ hai…
Khoảnh khắc hoài niệm và kỳ diệu ở những nơi biệt lập nhất Bắc Mỹ
Khoảnh khắc hoài niệm và kỳ diệu ở những nơi biệt lập nhất Bắc Mỹ
Lớn lên trong một cộng đồng biệt lập, nhiếp ảnh gia Brendon Burton đã phát triển khả năng quan sát cách các tòa nhà đổ nát nép mình vào cảnh…
[TCBC] Triển lãm ảnh ‘Rạp chiếu phim - Teatros’ của nhiếp ảnh gia Bert Danckaert
[TCBC] Triển lãm ảnh ‘Rạp chiếu phim - Teatros’ của nhiếp ảnh gia Bert Danckaert
Đại sứ quán Bỉ tại Việt Nam và Matca xin hân hạnh giới thiệu triển lãm ảnh “Rạp chiếu phim – Teatros” của nhiếp ảnh gia Bert Danckaert. Bộ ảnh…
/ai đi/ Soi chiếu Hoa và Mắt tại Triển lãm ‘Hoa Mắt’ của nhiếp ảnh gia Thiên Minh
/ai đi/ Soi chiếu Hoa và Mắt tại Triển lãm ‘Hoa Mắt’ của nhiếp ảnh gia Thiên Minh
/ai đi/ – Chuyên mục check-in các địa điểm sáng tạo, nghệ thuật của iDesign Lần đầu tiên, sau 10 năm miệt mài theo đuổi sự nghiệp nhiếp ảnh chuyên…
Khai quật hàng trăm bức ảnh của các nữ nhiếp ảnh gia làm phong phú thêm ống kính Canon
Khai quật hàng trăm bức ảnh của các nữ nhiếp ảnh gia làm phong phú thêm ống kính Canon
Nhiếp ảnh thường được quảng cáo là một trong những phương tiện dân chủ và dễ tiếp cận nhất, khiến nó trở thành lựa chọn hàng đầu cho những người…