18 bộ phim bị ‘ngó lơ’ tại đề cử Oscar 2020 (Phần 2)

Bạn đã dành thời gian cuối tuần xem lễ trao giải Oscar nhằm cố thu thập các bộ phim đáng xem được đề cử. Tuy nhiên tại sao chúng ta không gạt bỏ đi áp lực ấy và chọn xem những bộ phim mà ta thật sự muốn. Chúng tôi chắc rằng các tác phẩm dưới đây sẽ cho bạn một thứ gì đó để cảm nhận – từ xung đột gia đình đến tình dục và âm nhạc. Tất cả đều rất hay và là đại diện cho nền điện ảnh năm 2020.

Dưới đây là danh sách các bộ phim hay nhất nhưng không xuất hiện trong lễ trao giải Oscar năm 2020.


High Life

Đạo diễn: Claire Denis
Diễn viên: Robert Pattinson, Juliette Binoche, André Benjamin, Mia Goth


Trong khi Ad Astra The Rise of Skywalker có chút tình yêu của mùa giải Oscar trong một năm nở rộ của phim về vũ trụ thì không có lời tán dương nào dành cho bộ phim tuyệt vời nhất của thể loại ấy: High Life. Được đạo diễn bởi auteur* người Pháp Claire Denis, do A24 phát hành. Phim có sự tham gia của Robert Pattinson, người tự hào có thêm một tác phẩm điện ảnh đậm tính nghệ thuật (phim arthouse) cho danh sách vai diễn thời hậu Twilight hấp dẫn của riêng mình.

Ảnh từ A24

Bộ phim khoa học viễn tưởng này phát hiện ra một nỗi kinh hoàng ít được nhắc đến trong phim về không gian. Có thể không có người ngoài hành tinh, nhưng nó vật lộn với một khái niệm thậm chí còn đáng sợ hơn: sự tha hóa, và những gì xảy ra khi ta mất tự do trong không gian tự do ấy. Denis sử dụng sự rộng lớn của vũ trụ để tưởng tượng ra một biên giới mới chẳng khác nào ác mộng nhà tù. Pattinson trở thành một tử tù đơn độc – đối tượng không hề có quyền tự do lựa chọn cho cuộc kiểm tra khả năng sinh sản, được điều hành bởi một bác sĩ điên rồ (Juliette Binoche, người với điệu bộ hất tóc đầy quyến rũ trong một kịch bản về dục vọng đáng sợ nhất của năm) .

Kristen Yoonsoo Kim

*auteur: đạo diễn là tác giả, tương tự như người chấp bút cho tác phẩm của họ bằng cách dùng máy quay (như ngòi bút) để hiện thực hóa tầm nhìn cá nhân. Họ áp dụng sự kiểm soát và góc nhìn chủ quan rất lớn, mặt lợi của việc này là bạn có thể nhận ra tác phẩm của họ rất dễ dàng qua những dấu ấn ấy.


Honey Boy

Đạo diễn: Alma Har’el
Diễn viên: Shia LaBeouf, Lucas Hedges, Noah Jupe, FKA Twigs

Bộ phim tiểu sử tự đóng bởi Shia về thời gian trị liệu của anh, trái ngược với tuổi thơ phức tạp của Shia cùng cha mình (người mà anh đóng trong phim), nó tựa như một buổi trị liệu theo đúng nghĩa. Với những thông tin này, bộ phim có vẻ như khó để kết nối với bất kỳ ai ngoài gia đình LaBeouf. Thế nhưng những gì chúng ta nhận được là một bộ phim tàn khốc và gây ảnh hưởng trong thầm lặng, nó khiến ta tự hào với một màn trình diễn tuyệt vời khác từ Lucas Hedges, tiếp đến là Noah Jupe. Bên cạnh đó là vai diễn để đời của Shia, khi nhân cách hóa một người đàn ông anh yêu thương và đôi khi là ghê tởm.

Ảnh: Amazon Studios

Honey Boy không đưa ra bất kỳ câu trả lời dễ dàng nào, nhưng đó là một cái nhìn sâu sắc hơn về sự thành hình của một Shia nổi tiếng với những rắc rối đình đám, hấp dẫn hơn bất kỳ điều gì mà các tờ báo lá cải đăng tin.

Frazier Tharpe


Hustlers

Đạo diễn: Lorene Scafaria
Diễn viên: Constance Wu, Jennifer Lopez, Julia Stiles, Keke Palmer, Lili Reinhart, Lizzo, Cardi B

Hustlers sẽ không phải là lựa chọn cá nhân của tôi cho một đề cử Nữ đạo diễn xuất sắc nhất. Greta Gerwig, Lulu Wang Céline Sciamma đạt đến tầm cao về thẩm mỹ và kỹ thuật trong công việc của chính họ. Mặc dù phụ thuộc quá nhiều vào chuyển động chậm và chớp nhoáng, hay cách tiếp cận trong việc khai thác có phần cứng nhắc, Lorene Khănaria đã nỗ lực hết sức với Hustlers, cho phép Jennifer LopezConstance Wu tỏa sáng.

Ảnh: STX Entertainment/Alison Cohen Rosa

Trong hạng mục Nữ diễn viên phụ, không có ứng cử viên nào tiến gần đến chiều sâu và tầm xa của Lopez, ngoại trừ người gần như có khả năng chiến thắng là Florence Pugh (trong phim Little Women). Tương tự như vậy, thật khó để tranh luận rằng Renee Zellweger trong phim Judy hay Charlie Theron trong Bombshell xứng đáng được công nhận hơn những gì Wu đã làm với Hustlers. Thật khó để tránh né những điều này, nó gây cho ta cảm giác các tác phẩm để trao giải trong Viện Hàn Lâm sẽ luôn là các màn trình diễn gây tranh cãi.

Trong khi nhiều nữ diễn viên đã được đề cử với vai gái mại dâm thì J.Lo tự tin, miêu tả chân thực một vũ nữ thoát y và tội phạm mưu mô Ramona đã khiến các cử tri bảo thủ trở nên nhạy cảm hơn. Rõ ràng Viện Hàn lâm ít quan tâm đến việc khen thưởng cho một cô gái mại dâm đầy tự tin hơn so với những vai diễn đóng vai nạn nhân đầy vẻ ăn năn. Trong bối cảnh truyền thông với xếp hạng ngày càng giảm cho các chương trình giải thưởng, Lopez hẳn sẽ là nhân tố thu hút khán giả. Nhưng thật không may, Viện đã bỏ lỡ một cơ hội đổi mới để ủng hộ các lựa chọn an toàn, nhạt nhẽo.

Lopez có vẻ kém may khi không giành được phần thưởng cho một màn trình diễn xuất sắc nhất trong sự nghiệp của cô, đánh dấu một đỉnh cao trong những thập kỷ của bản thân như là một trụ cột trong điện ảnh Mỹ. Với việc dành sự gật gù cho hai diễn viên chính trong Bombshell về một câu chuyện phục quyền của các nhà bình luận bảo thủ và những người biện hộ cho Trump, sự im lặng của Viện dành cho Hustlers cũng nói lên nhiều điều mà các cử tri có thể làm hòa hay phản đối về mặt chính trị.

Brenden Gallagher


The Last Black Man in San Francisco

Đạo diễn: Joe Talbot
Diễn viên: Jimmie Fails, Jonathan Majors, Tichina Arnold, Rob Morgan, Mike Epps, Finn Wittrock, Danny Glover

Điều ê chề nhất của Last Black Man in San Francisco là việc Jonathan Majors bị ngó lơ cho đề cử Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Những lời truyền tai dành riêng cho Majors với màn trình diễn ngọt ngào, đáng yêu trong phim, và một cái gật đầu đề cử sẽ là cử chỉ thân thiện biết bao cho thể loại phim đầy mưu mô và thách thức thường bị Viện bỏ qua.

Tuy nhiên, không có nhiều sự chú ý cho Last Black Man in San Francisco như một thành tựu công nghệ. Đạo diễn Joe Talbot đã tạo ra một mánh khóe khó nhằn với bộ phim này, một hiện thực kỳ diệu khiến ta bị lôi cuốn vào cách các nhân vật vật lộn với cuộc đời riêng khi sự chỉnh trang nơi họ sinh sống ập đến. Cảm giác kỳ diệu này tràn ngập bộ phim, mang đến cho các đối tượng hàng ngày những vẻ đẹp sống động, sâu sắc. Ngôi nhà là trung tâm của câu chuyện nên được quay với việc tạo ra nhiều yêu thương và chăm sóc, giúp người xem hiểu được sự say mê, thậm chí là nỗi ám ảnh của nhân vật với nó. Điều này không chỉ mặc định diễn ra. Kỹ xảo điện ảnh của Adam Newport-Berra rất hào phóng và tràn đầy sức sống khi thổi hồn vào các vật thể vô tri và phần nhạc từ Emile Mosseri mang đến cho bộ phim cảm giác như một câu chuyện cổ tích.

Ảnh: A24

Thành tựu kỹ thuật của Last Black Man in San Francisco có thể không được chứng minh rõ ràng như trong cuộc đấu súng máy ở phim 1917; nhưng nếu đánh giá thành công về mặt kỹ thuật của một bộ phim thì việc truyền tải sự phũ phàng trong sự chuyển mình nơi Thung lũng Silicon bằng nét rung động và sâu sắc là một thành tựu tuyệt vời.

Brenden Gallagher


Luce

Đạo diễn: Julius Onah
Diễn viên: Kelvin Harrison Jr., Octavia Spencer, Naomi Watts, Tim Roth, Norbert Leo Butz

Luce là một bộ phim chặt chẽ, hấp dẫn và kịch tích nhưng tôi không biết liệu nó có nên đi vào vòng xoáy của các giải thưởng hay không – dù cho điều ấy có thể là một sự phục hồi vững chắc và rất cần thiết cho đạo diễn Julius Onah sau ‘cú ngã’ với Cloverfield Paradox.

Ảnh: Neon

Một vài cân nhắc cho cái tên danh giá như Octavia Spencer sẽ thật tuyệt! Nhưng giữa phim này, WavesIt Comes At Night, lịch sử sẽ lần nữa tăm tia sự dại dột của Viện Hàn Lâm vì không sớm nghĩ tới Kelvin Harrison Jr. Waves được cho là bộ phim hay hơn nhưng Luce có diễn viên chính tốt hơn (cả hai bộ phim cùng cho thấy khả năng Kelvin có thể tự biến đổi mình trong vô vàn vai diễn lớn). Là một người thao túng bậc thầy và có thể tệ hơn thế, người còn lại – Harrison Jr. – chứng minh nội lực diễn xuất thông qua những động tác nhỏ nhất trên khuôn mặt, ánh mắt và biểu cảm lướt qua cho vai diễn ấy. Đó là tất cả sự căng thẳng và cơn thịnh nộ cuối cùng sôi sục trên bề mặt trong một phân cảnh đáng nhớ. Năm 2019 chỉ là khởi đầu của những điều có thể là một chặng đường dài sắp tới.

Frazier Tharpe


Midsommar

Đạo diễn: Ari Aster
Diễn viên: Florence Pugh, Jack Reynor, William Jackson Harper, Vilhelm Blomgren, Will Poulter

Thoáng qua thì Midsommar dường như là phim kinh dị điển hình: Một nhóm những đứa sinh viên đại học đi nghỉ ở nơi mà tại đó, mọi thứ bắt đầu trở nên tồi tệ. Tuy nhiên, cái hay nhất của Midsommar chính là cách Aster bóp méo những sự trông chờ của người xem ở mọi cảnh. Hầu hết sự kinh hoàng xuất hiện ở phần đầu của bộ phim, bóng tối được đẩy lùi bởi ánh sáng ban ngày, sự căng thẳng xuất phát từ một mối quan hệ lãng mạn đã vượt quá ngày hạn.

Cách Aster tỉ mỉ gắn kết từng yếu tố hệt như việc dệt một tấm thảm đặc sắc, báo trước nhiều khoảnh khắc kinh khủng nhất trong phim. Neo đậu xung quanh sự hỗn loạn này là một màn trình diễn đỉnh cao từ Black Widow tương lai Florence Pugh. Vai thứ hai trong ba màn trình diễn 2019 vô cùng đa dạng và thú vị từ nữ diễn viên, Midsommar được cho là bộ phim phô diễn tài năng tốt nhất khi Pugh mang đến cảm xúc chân thật, mạnh mẽ và đáng nhớ trong mỗi phân cảnh. Đội ngũ thiết kế sản xuất đa dạng của bộ phim (do Henrik Svensson đứng đầu) tạo cảm giác như một cú đúp Oscar rực rỡ, vì toàn bộ ngôi làng được xây dựng hết hoàn toàn, khiến hình ảnh của nó gợi lên nỗi kinh hoàng tự trị.

Ảnh: A24

Mặc dù có những bước tiến trong những năm gần đây (như Get Out), thể loại kinh dị vẫn là một thứ cực kỳ khó rao cho các thành viên của Viện Hàn lâm. Tuy nhiên, Midsommar chưa bao giờ thực sự có cơ hội cạnh tranh, vì bản chất của bộ phim là làm cho nó vốn sẵn khó xem. Những bộ phim kinh dị tiêu biểu nhất là cơn ác mộng; chúng diễn ra vào ban đêm và thường liên quan đến các yếu tố siêu nhiên có thể được giải thích. Midsommar khác biệt bởi vì cốt truyện của nó dựa trên nỗi sợ hãi thực tế hơn nhiều so với một Boogie Man. Bộ phim này không phải là một cơn ác mộng – nó là một ngày khủng bố. Dù bạn có cố gắng thế nào cũng không thể xua nó ra khỏi đầu mình. Rốt cuộc thì chẳng có gì để bạn tỉnh giấc cả. Thay vào đó, nó tiếp tục kéo dài sau khi đã kết thúc, thống trị mọi suy nghĩ khi tỉnh thức.

William Goodman


Portrait of a Lady on Fire

Đạo diễn: Céline Sciamma
Diễn viên: Noémie Merlant, Adèle Haenel

Để có được sự chú ý nghiêm túc của giải Oscar, Portrait of A Lady on Fire phải vượt qua nhiều rào cản lớn. Bộ phim đã gặp vận rủi khi ra mắt trong một năm mà Pháp có thêm một ứng cử viên mạnh không kém là Les Miserables, cuối cùng vượt mặt trong cuộc tranh đua này. Thật khó để một bộ phim nước ngoài đột nhập vào các hạng mục chính và đối với một bộ phim đã không có cơ may lọt vào giải Oscar của riêng nước Pháp (Gallic Oscar) trước đó, điều này càng gần như là không thể.

Khi những bộ phim ấy chiếm lĩnh sân khấu lớn, chúng thường được chỉ đạo bởi một nhà làm phim đã hơi quen thuộc với khán giả chính của Mỹ như Alfonso CuarónBong Joon-ho. Hai vị này, tất nhiên, đều là đạo diễn nam. Nếu Portrait of a Lady on Fire được chọn là tác phẩm chính thức của Pháp tham gia hạng mục Phim truyện quốc tế hay nhất, thì đó sẽ là con đường dễ dàng hơn để đề cử cho cả ba nữ diễn viên nổi bật (Noémie Merlant Adèle Haenel trong vai chính, và Luàna Bajrami trong vai phụ) cũng như đạo diễn Céline Sciamma.

Ảnh: Pyramid Films

Trong một năm khi các bộ phim như BombshellLittle Women tận dụng sự phản kháng của phong trào nữ quyền xung quanh #MeToo và tiềm năng của cuộc tái bầu cử của Trump, Portrait of a Lady on Fire cho ta một góc nhìn về ‘người phụ nữ trong xã hội nam quyền’ thú vị nhất giữa ba bộ phim.

Portrait of a Lady on Fire không chỉ là một câu chuyện tình yêu đồng tính nữ khác biệt so với các bộ phim cùng thể loại, mà nó còn giúp ta hiểu được lựa chọn mà bao người phụ nữ đưa ra để tồn tại trong một thế giới có đàn ông thống trị. Ngoài ra, bộ phim là một cái nhìn tuyệt đẹp về bản chất của nghệ thuật và cách người nghệ sĩ gặp gỡ và được truyền cảm hứng từ một chủ đề nào đấy.

Không giống như một số bộ phim khác đang được Viện Hàn lâm tán dương trong thời gian vừa qua, những chủ đề này được phản ánh tuyệt vời, hay nói đúng hơn là tinh tế: Đó là cách làm phim nội tâm hóa những ý tưởng phức tạp và xử lý chúng như nghệ thuật.

Brenden Gallagher


Uncut Gems

Đạo diễn: Josh and Benny Safdie
Diễn viên: Adam Sandler, Lakeith Stanfield, Julia Fox, Kevin Garnett, Idina Menzel, Eric Bogosian

Hầu hết các bộ phim không đem lại dư âm mấy ngoài cảm giác như đóng chiếm thời gian của bạn. Đó là lý do tại sao khi tôi nói rằng Uncut Gems là một vết loét căng thẳng 135 phút, ý tôi là theo cách tuyệt vời nhất của nó. Những bộ phim như thế này là bằng chứng cho thấy bạn không cần một bộ phim bom tấn để có trải nghiệm tại rạp.

Ảnh: A24

Việc một bộ phim tự giành lấy giải vô địch về cách kể chuyện nguyên bản trong giới truyền thông nhưng Viện hàn lâm đã không nhận ra với một đề cử nào quả là một trò hề. Nếu tôi là họ thì bản thân sẽ không ngưng tán dương với các nhà đánh giá khác về phần thiết kế trang phục của bộ phim này, bởi vì bất kỳ ai còn sống ở thành phố New York năm 2012 đều biết rằng bộ phim này chẳng khác nào một cỗ máy thời gian. Lời khuyên của tôi: bỏ qua giải Oscar và hãy xem thử Uncut Gems. Có thể bạn sẽ thấy vài tay viết trên trang Complex này đang xem rạp chung với bạn ở lần thứ năm mất rồi.

Nate Houston


Waves

Đạo diễn: Trey Edward Shults
Diễn viên: Kelvin Harrison Jr., Lucas Hedges, Taylor Russell, Alexa Demie, Renée Elise Goldsberry, Sterling K. Brown

Tôi tìm đến bộ phim này khá muộn màng. Tôi đã xem nó vào thứ bảy trước khi Kobe và con gái anh ấy qua đời và sau đó là chìm đắm trong mớ cảm xúc lẫn lộn trong khoảng một tuần. Lối diễn xuất rất tuyệt vời, phần quay phim quả là một nghệ thuật, câu chuyện này để lại dấu ấn không thể phai mờ trong tôi. Việc bộ phim có sự tham gia của một gia đình da đen mà không phải là một bộ phim về riêng họ và được viết bởi Trey Edward Shults, một người da trắng rất thú vị đối với tôi. Bản thân tôi không thể nào hiểu được những tranh cãi và có rất nhiều sự chế giễu, các ý kiến cho ​​rằng mọi người không hài lòng với bộ phim này bởi vì biên kịch và đạo diễn là người da trắng.

Ảnh: A24

Nửa sau của bộ phim này là một trải nghiệm đau lòng; Sterling K. BrownTaylor Russell đã diễn bằng tất cả sự chân thành. Và tôi không hề nói bóng bẩy về màn trình diễn của Kelvin Harrison Jr. Cậu ấy đã thiết lập giai điệu của bộ phim, dựng nên cốt truyện và những hành động của nhân vật mình đóng để tạo nên một loạt các sự kiện về sau.

Waves là một màn trình diễn đẹp đẽ về sự mất mát và cách mà mỗi gia đình trở nên mạnh mẽ hoặc tan hoang. Đừng để những lời bàn tán ngăn bạn xem bộ phim này.

Angel Diaz


*Complex là một nền tảng truyền thông có trụ sở tại Mỹ, chuyên cập nhật về xu hướng phong cách, văn hóa đại chúng, âm nhạc, thể thao. Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của nhóm tác giả về những bộ phim hay nhưng không được đề cử tại Oscar 2020.


Dịch: Lệ Lin
Nguồn: complex

Cùng tác giả

#Tag

high life honey boy hustlers luce midsommar oscars phim ảnh portrait of a lady on fire the last black man in san francisco tua phim uncut gems waves điện ảnh

iDesign Must-try

Xem Lê Phan vẽ lại những khung cảnh điện ảnh tiêu biểu bằng màu nước
Xem Lê Phan vẽ lại những khung cảnh điện ảnh tiêu biểu bằng màu nước
Dạo quanh Instagram của nam hoạ sĩ trẻ, ánh mắt ngay lập tức vào những khung cảnh tuy quen thuộc nhưng lại ngờ ngợ bởi cách vẽ mới mẻ, đặc…
Những chú mèo siêu thực trong poster phim Cộng hòa Séc và Ba Lan
Những chú mèo siêu thực trong poster phim Cộng hòa Séc và Ba Lan
Chẳng biết vô tình hay hữu ý, mèo xuất hiện rất nhiều trong những tấm poster phim của Séc và Ba Lan thập niên 1960 - 1970, với đủ hình…
Georges Méliès - người đặt nền móng cho các hiệu ứng trong lĩnh vực điện ảnh
Georges Méliès - người đặt nền móng cho các hiệu ứng trong lĩnh vực điện ảnh
Mặc dù máy tính đảm nhiệm hầu hết các công việc trong những bộ phim mà con người thưởng thức, nhưng có thể nói rằng nếu không có Méliès thì…
Những tựa phim Oscar để bạn thưởng thức trong kỳ giãn cách xã hội (phần 4)
Những tựa phim Oscar để bạn thưởng thức trong kỳ giãn cách xã hội (phần 4)
Những tựa phim Oscar tuần rồi thế nào? Bạn đã cày hết các bộ phim mà iDesign đã đề xuất? Tuần này, chúng mình sẽ khám thêm 4 tựa phim…
Đằng sau mối tình của Carl và Ellie trong phim ‘Up’: Cảm hứng từ câu chuyện có thật
Đằng sau mối tình của Carl và Ellie trong phim ‘Up’: Cảm hứng từ câu chuyện có thật
Chuyến hành trình đầy gian nan, thử thách nhưng cũng vô cùng thú vị của bộ phim Up đã trở thành tuổi thơ của rất nhiều khán giả. Trong đó,…
Những tựa phim Oscar để bạn thưởng thức trong kỳ giãn cách xã hội (phần 3)
Những tựa phim Oscar để bạn thưởng thức trong kỳ giãn cách xã hội (phần 3)
Tiếp nối loạt bài Những tựa phim Oscar để bạn thưởng thức trong kỳ giãn cách xã hội, tuần này iDesign sẽ mang đến bốn tựa phim “đáng dán mắt”…